"không là gì cả để là tất cả"
- Sơn Trà
- Jul 28, 2021
- 3 min read
Mình quyết định lên chữ “freedom” sau khi retreat, không biết nói sao mà chỉ cảm nhận rằng mình muốn tìm một sự "tự do đích thực”, rộng ra hơn không phải riêng “cái tôi” này. Mình muốn được hạnh phúc, và mong người khác cũng vậy.
Mình không biết từ đâu rất hay thắc mắc tại sao có sự phân biệt: “ta và người" "ta và họ" "ta có mưu cầu hạnh phúc, bình an" thì người khác cũng vậy. "ta không muốn người khác làm điều này với ta, nhưng ta có thật sự không làm điều đó với người khác". "tôi muốn người khác tôn trọng tôi, không bàn tán tôi, không xâm phạm quyền cá nhân tôi", vậy "tôi" có làm điều đó cho người khác chưa?
Sau khi tự hỏi, tự trả lời - mình mới thấy rằng trước đây bản thân mong cầu nhận về nhiều điều tốt đẹp nhưng mình không cho đi điều đó. Chính mình không công bằng trước. Mình muốn nhận, nhưng không cho. Cột mốc 25 với mình rất đặc biệt, bị đẩy xuống cùng cực thất vọng rồi được kéo lên một tầng nhận thức cao hơn. Mình biết sự "tự do đích thực" nằm ở đâu, chính là "sự không phân biệt".
Thầy Minh Niệm chia sẻ rằng: “Ta bị vướng vào một sự hiểu lầm rất lớn về bản thân mình, sự liên hệ giữa mình với muôn người và muôn loài, với đất trời, với vũ trụ. Ta bị kẹt vào vô minh, cho nên ta nghĩ rằng mình là cá thể tồn tại biệt lập, mình là một cái tôi riêng biệt. Cho nên, ta luôn cố gắng tìm mọi cách để đem lại những điều kiện tốt nhất cho “cái tôi” này, hoặc những người thân yêu của “cái tôi” này. Khi đại dịch diễn ra, ta thấy rất rõ những gì xảy ra cho 1 cá thể có thể xảy ra cho tất cả cá thể khác trong cùng một bản thể.
Một tức là tất cả, tất cả tức là một. Trên nguyên lý tương tác này, A luôn tác động vào B, B luôn tác động vào A. Nghĩa là đời sống của A có liên hệ đến B, B có liên hệ tới A. Chúng ta luôn tương quan với nhau, luôn chịu tương tác với nhau nhưng ta ít khi có ý thức bảo vệ nhau; nuôi dưỡng nhau; tôn trọng và yêu thương nhau. Chính lối nhận thức sai lầm này dẫn đến đời sống ta ngột ngạt, căng thẳng, nhiều biến cố, thăng trầm, khổ đau; ta mắc kẹt trong trận đại dịch cũng vì lẽ đó”.
Khi mình thay đổi cách đối xử với người, với mọi thứ xung quanh như đối với bản thân, mình cảm thấy rất lạ, nó cứ xúc động làm sao. Nghĩ cho người nhiều hơn, thông cảm cho hành động người khác nhiều hơn: có lẽ vì cái này, cái kia... người ta mới như vậy. Nếu họ có đủ sự tỉnh táo thì họ đã không như vậy.
Mình thay đổi cách sống trước hết để nhẹ lòng hơn, bản thân bình yên hơn vì "tâm" không vọng động nhiều. Trong thời gian cách ly này, mình không làm gì được ngoài việc chia sẻ sự tích cực, trải nghiệm cá nhân đến với các bạn.
Mình biết vào thời điểm chuyển giao sẽ có rất nhiều bạn trẻ đang hoài nghi và dần tiến đến sự thay đổi chung về nhận thức, mình đi trước một bước mình chia sẻ lại, mong các bạn góp nhặt được cái phù hợp cho bản thân.
Sơn Trà
* Youtube: https://bit.ly/heartfulness-channel
* Podcast: https://bit.ly/anchor-sntr
* Liên lạc với mình qua: sontrahealing@gmail.com
コメント